Tôi thuộc thế hệ cuối 8X. Thời gian đầu sau khi tốt nghiệp đại học,ôngdámnhảyviệcvìsợthấtnghiệxôi lạc trực tiếp bóng đá hôm nay tôi từng thất nghiệp triền miên hoặc chỉ tìm được những công việc làng nhàng không đủ sống. Tuy vậy, vì gánh nặng gia đình, tôi luôn cố gắng chi tiêu hợp lý nhất để trả nợ thời sinh viên do vay ngân sách nhà nước, hay mua cái máy tính cho em út, chiếc TV, tủ lạnh cho bố mẹ. Có những công việc thực sự không phù hợp nhưng vẫn cố gắng vì miếng cơm manh áo. Bởi vì không có ngoại ngữ nên tôi không thể có cơ hội nào tốt hơn.
Thế rồi, tôi cố gắng học tiếng Anh. May mắn, chỉ sau mấy tháng, tôi đã có thể trao đổi và nói chuyện được với người nước ngoài, dù không trôi chảy nhưng ở mức đủ để hiểu người ta hiểu ý của mình. Từ đó, tôi may mắn được nhận và làm việc trong văn phòng của một công ty nước ngoài sau bốn năm ra trường.
Với tiêu chí học hỏi và đóng góp, tôi không quá quan trọng mức lương được nhận là bao nhiêu, cũng không ngại công việc khó cỡ nào, tôi chỉ cày ngày, cày đêm, để học việc cho theo kịp đồng nghiệp. Tôi cũng siêng năng tham gia các hội nhóm với vai trò là cố vấn giải quyết các trường hợp khó xử trong chuyên ngành... nên có thêm chút kinh nghiệm.
Trong tôi khi nào cũng tràn đầy nhiệt huyết và năng lượng. Sếp ghi nhận sự đóng góp và tôi đã được thăng lên làm quản lý bộ phận ngay trong năm đầu tiên làm việc. Có thể nói, đây là công ty đã cho tôi nhiều thứ nhất từ khi đi làm: bạn bè, tình thân, kinh nghiệm, sự tôn trọng...
Tuy nhiên, con người ai cũng có lòng tham thôi. Lúc chưa có công việc, tôi chỉ mong có cơ hội để học hỏi. Khi đã học hỏi đủ ở nơi đó, tôi lại muốn thăng tiến thật nhanh để có nhà và xe. Vì tôi biết giới hạn chế độ của công ty khó có thể cho tôi những thứ đó trước năm 30 tuôi, nên tôi đã quyết định nhảy việc.
Sau đó, tôi làm quản lý cho một công ty của châu Âu. Ở đó, chế độ đãi ngộ rất tốt. Cái mà tôi thích nhất là bản thân có cơ hội được đào tạo và nâng cao trình độ bản thân. Cảm giác như tôi được tiếp xúc với một môi trường cực kỳ chuyên nghiệp, và không bao giờ phải lo lắng về cả vật chất (lương, thưởng) hay về kiến thức (được đào tạo nhiều, mô hình chuyên nghiệp), đồng nghiệp của tôi toàn những người giỏi hoặc siêu giỏi.
>> U40 chán ngấy việc văn phòng
Tôi tự hào biết bao khi được làm việc ở đó. Nhưng dịch ập tới và tôi đã không thể tiếp tục công việc (vì tôi đang bầu bì mà chồng tôi rất lo lắng, yêu cầu tôi nghỉ làm để yên tâm). Tôi đã nghỉ suốt 1,5 năm mùa dịch. Sau dịch, tôi đã kiếm được một công việc có phù hợp về chức danh tôi mong muốn, nhưng bản chất công việc thì hoàn toàn không.
Tôi được Tổng Giám đốc hết mực tin tưởng, được mọi người trong công ty yêu quý và nể trọng. Tuy nhiên, cũng do được lãnh đạo tin tưởng nên tôi được giao phó rất nhiều công việc không đúng chuyên môn. Cho dù tôi vẫn quản lý chính ở lĩnh vực chuyên môn, nhưng nó quá đơn giản và đã có nhân viên làm hết rồi.
Bản thân tôi không ngại khó, nhưng sợ rằng sau này chuyên ngành của mình sẽ bị mai một dần đi. Rồi liệu với xu thế phát triển hiện nay, với các bạn Gen Z đầy tài năng, nếu tôi không còn làm ở công ty này nữa thì sợ sẽ khó có cơ hội cạnh tranh việc làm ở những nơi khác.
Ở công ty này, tôi gần như là người nổi trội nhất về năng lực làm việc. Công ty cũng không có các khóa đào tạo cho nhân viên, nhưng tôi cũng không thể tự đăng ký các khóa đào tạo cho mình vì công việc yêu cầu tôi luôn phải có mặt. Vì thế, chuyện mai một chuyên ngành là điều chắc chắn sẽ xảy ra.
Hiện, tôi cũng nhận được một số lời mời về các công ty khác, nhưng tôi e ngại môi trường và con người ở đó không được như công ty hiện tại. Tôi cũng sẽ không được tin tưởng giao phó nhiều dự án lớn như hiện tại. Thu nhập hiện tại rất quan trọng với tôi, có thể giúp bản thân và gia đình sống sót qua cơn bão khủng hoảng hậu Covid-19, trả tiền lãi ngân hàng. Nhưng công ty hiện cũng đang bị giảm doanh thu, có thể thu nhập của tôi sắp tới cũng sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều.
Thất nghiệp trong giai đoạn khó khăn tìm việc này quả thật là điều khiến tôi không dám làm liều. Nhưng chính tôi cũng chưa có cách nào để phát triển nghề nghiệp một cách đúng đắn nhất. Liệu tôi nên làm gì lúc này đây?
>>Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.